Phim Phong Thần |
Phim Phong Thần
, chúc bạn xem phim vui vẻ !
Chuyện phim kể về cuộc đấu giữa Võ Vương và Trụ Vương với phép thuật, chiến tranh và phong thần. Võ Vương đứng đầu nhà Chu với sự giúp đỡ của Khương Tử Nha đã dấy lên cuộc chiến chống lại Trụ Vương độc ác. Vị lãnh chúa bạo tàn suốt ngày chỉ đắm chìm vào sắc đẹp của Hồ ly Đắc Kỷ. Đội quân của Võ Vương ban đầu đè bẹp đạo quân của An Giao, nhưng sau đó bị thất trận thảm hại tại Giai Mộng Quan. Ngay cả Võ Vương cũng bị lạc vào đám đông thường dân. May thay, Khương Tử Nha được với sự giúp đỡ của 4 vị thần tiên của Thái Thượng Lão Quân mà đã đánh thắng được nhiều trận. Tuy nhiên rất nhiều chiến binh đại tướng của ông cũng bị tử trận trong trận chiến Mãnh Trì. Rốt cuộc, bạo chúa Trụ Vương mất hết hậu thuẫn kể cả Hồ ly Đắc Kỷ cũng bỏ ông ta ra đi. Sau thất bại trong trận chiến Mục Dã, ông ta đã tự tử. Võ Vương trở về cùng hai mỹ nhân Tử Di và Tử Nhàn, thiết lập nên triều đại Tây Chu. Hòa bình và an lành khắp nơi trên đất nước. Khương Tử Nha được thiên đình giao cho trọng trách Phong thần cho những anh hùng đã có công trong cuộc chiến tranh vì nghĩa.
PHONG THẦN
Đặt chân xuống bến xe Miền Đông vào những ngàytháng Tám, tôi vươn vai cho thoải mái vì người ngợm ê ẩm sau những giờ đồng hồ vật vã trên chuyến xe hơn tám tiếng đồng hồ. Cảm giác Sài Gòn trở nên lạ lẫm hơn so với những lần tôi vào chơi trước đó.
- Ừ,cũng phải, vì mình là sinh viên mà!
Vai mang balo, chàng tân sinh viên lắc đầu từ chối mọi lời mời gọi của các bác xe ôm đang đon đả chào khách, cố lách mình rađám đông ồn ào, tiếng còi xe văng vẳng bên tai nhốn nháo. Nó tiến lại lần đài phun nước ở cổng chính và ngồi chờ đợi.
PHONG THẦN ONLINE
Năm giờ sáng, thành phố đang rục rịch thức giấc ở bên ngoài đường phố. Dòng xe cộ bắt đầu đông hơn, đông hơn rồi như một dải lụa kéo dài. Nó thở dài, nhìn đồng hồ.
- “Chết tiệt cái lão này, ngủ quên à?”.
Thằng sinh viên chưa nhập trường ngồi thơ thẩn chờ đợi. Vai mang balo, nhưng nó cứ cảm tưởng rằng nó mang theo những gửi gắm kì vọng, ăn học thành tài của gia đình. Nó đưa tay siết sợi quai ghì chặt, mộtsự quyết tâm không nói thành lời.
- Ring...ring...! - Chiếc điện thoại trong túi quần reo lên.
- Alo...đâu rồi lão?
- Cổng chính, đây, giơ tay thấy chưa?
Nó quay lại hướng cổng, nhận ra gương mặt quen thuộc của lão anh trai, đứng dậy, đeo balo, xách túi xách cồng kềnh. Nó hoà mình vào dòng người, những người xuống thành phố học như nó, cũng gồng mình xách đồ đạc như nó.
PHIM PHONG THAN ONLINE
- Hề hề.!
- Ôngl àm cái gì mà muộn thế? - Nó hơi bực vì lão anh của nó muộn giờ hẹn gần một tiếng đồng hồ. Chẳng cần câu trả lời, cứ nhìn cái kiểu ngái ngủ là đủ biết là như thế nào rồi.
Leo lên xe, ngồi đằng sau, buổi sáng Sài Gòn mát lạnh. Hai anh em theo đường Xa Lộ Hà Nội chạy xuống Thủ Đức, hoà mình vào dải lụa đường phố.
- Mày hành tao mệt cả người, đăng kí kí túc xá thì xuống sớm đi, cứ lừ chừ ở nhà cho lắm!
- Bớt nóng, bớt nóng, anh em có tí việc mà cũng kể công? - Nó ngồi đằng sau hừ mũi.
- Cái đầu mày ấy, lo mà ăn học đàng hoàng.
PHONG THAN
Nó bỏ ngoài tai lời ông anh trai hơn nó hai tuổi, cũng phải thầm cảm ơn ổng vì thay mình đăng kí kí túc xá trước, giờ xuống nạp tiền ở nên cũng đỡ phải cơ cực chạy đi chạy lại lo lắng. Cơ mà giữa nơi đất khách quê người, có khi vất vả cũng chẳng xong việc ấy chứ.
- Xuống!
- Ơ,đã tới đâu!
- Mày xuống giờ này có chơi với ma à? Xuống nhà Bác rồi tính! - Ông anh trai ngáp cáirõ dài, hắng giọng.
Làm theo như một cái máy, nó xách balo đi theo ông anh vào nhà Bác nó. Vì thỉnh thoảng vẫn xuống chơi nên chẳng có gì lạ lẫm.Vào nhà, chào hỏi, tiếp chuyện rồi hai anh em đi ăn sáng. Đến 8h lại xách đồ xuống kí túc.
XEM PHIM PHONG THAN
- Xuống,giấy tờ đây! - Lão anh trai dừng xe trước cổng kí túc xá Làng Đại Học, cộc cằn lên tiếng.
- Ơ,thế về à?
- Chiều tao còn học, về sớm ngủ thêm giấc nữa?
- Thế đống giấy tờ này?
- Lớn rồi tự lập cho quen! - Lão lừ mắt nhìn nó.
- Thế ở lại uống nước cho mát rồi về.
- Khỏi,đừng có dụ tao như con nít, tao về! - Lão nói rồi đề nổ máy xe, không giằng co nữa.
XEM PHIM PHONG THẦN ONLINE
- “Anh trai thế đấy?”.
Nó ngó quanh ngó quẩn, giữa cái kí túc xá rộng mênh mang được quy hoạch rõ ràng,nó quá nhỏ bé, biết đường nào mà lần bây giờ.
Cái bảng chỉ dẫn đập vào mắt. Thả túi xách và balo xuống, nó cố gắng ghi nhớ và định vị vị trí đang đứng. Ghi nhớ xong xuôi, lại xách đồ đạc lên lết tiếp. Nắng bụi ở đây muốn làm người ta điên người.
Cuối cùng cũng mò được tới cái nơi mà người ta gắn bảng: Phòng quản lý kí túc xá. Nói nghe cho hoành tráng vậy thôi, chứ cáiphòng bé tẹo, chỉ có ba người đang hối hả làm hồ sơ, giải quyết cho các sinh viên xuống ở.
Khu ký túc xá ở đây như một khu chung cư hơn,rộng rãi, có cây xanh. Những dãy nhà kí túc xá nằm cạnh nhau, bên cạnh còn cónhững sân bóng đá, bóng rổ, bóng chuyền. Còn có cả những căn-tin, quán nước nữa. Nói chung là một khu liên hợp sinh viên, vì ở đây không chỉ là sinh viên của trường nó không. Đó là những dãy trên, còn kí túc xá của nó là những dãynhà cấp 4, trông cũng được, nhưng không thể so bì về độ cao cấp hơn những dãy nhà kia.
TẬP 1,2,3,4,5,6,7,8,9,10,11,12,13,14,15,16,..,22,33, TẬP CUỐI
- Cháu ở phòng 12 dãy A nhé.
- Dạ!
Nó cầm tờ giấy biên lai đóng tiền, lại xách đồđi về phòng. Hoá ra phòng nó đối diện với dãy nữ, nghe có vẻ khó sống rồi đây.
- “Đây rồi”!
Nó đưa mắt theo bảng tên từng phòng, dừng lại ở con số 12. Cửa phòng nó mở, chứng tỏ đã có tay nào vào trước nó rồi. Nó để dép ngoài cửa, nhìn tổng quan cái phòng. Ba cái giường tầng, tức là phòng sáu thằng. Năm chiếc giường trống, mộtchiếc có chủ.sẻ567uyt7
No comments:
Post a Comment